Chùm thơ hay về bà- Thơ lục bát
Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014
CHÁU NGHE CÂU CHUYỆN CỦA BÀ
Chiều rồi bà mới về nhà
Cái gậy đi trước, chân bà theo sau
Mọi ngày bà có thế đâu
Thì ra cái mỏi làm đau lưng bà!
Bà rằng: - gặp một cụ già
Lạc đường, nên phải nhờ bà dẫn đi
Một đời một lối đi về
Bỗng nhiên lạc giữa đường quê, cháu à!
Cháu nghe câu chuyện của bà
Hai hàng nước mắt cứ òa rưng rưng
Bà ơi, thương mấy là thương
Mong ai đừng lạc giữa đường về quê!
Nguyễn Văn Thắng
BÀ NỘI
Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng, nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi
Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời
Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!
Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất xé trời vang lên...
Ngọc Khương
BÀ VÀ CHÁU
Bà đi gần trọn cuộc đời
Chiều nay dắt cháu dạo chơi trong vườn
Bóng tròn lẫng cẫng gót son
Bóng bà đổ xuống lom khom... bước già
Từ trong chập chững bước ra
Bé thơ nay lại dắt bà... tập đi...
Nguyễn Minh Nguyên
BÀ
Bà mình vừa ở quê ra
Bà cho cả Bưởi, cả Na đi cùng
Áo bà xe cọ lấm lưng
Bưởi Na bà bế bà bồng trên tay.
Đường ra tỉnh rất là dài
Qua một cái núi với hai cái cầu
Rồi bao nhiêu mái nhà cao
Bao nhiêu phố nữa với bao nhiêu đường...
Đón bà nhà rộn mùi hương
Theo bà có cả cây vườn quê xa...
Phan Quế
Nguồn: Văn học thiếu nhi Việt Nam, tập II, Nxb Từ điển Bách khoa,2004.
Chiều rồi bà mới về nhà
Cái gậy đi trước, chân bà theo sau
Mọi ngày bà có thế đâu
Thì ra cái mỏi làm đau lưng bà!
Bà rằng: - gặp một cụ già
Lạc đường, nên phải nhờ bà dẫn đi
Một đời một lối đi về
Bỗng nhiên lạc giữa đường quê, cháu à!
Cháu nghe câu chuyện của bà
Hai hàng nước mắt cứ òa rưng rưng
Bà ơi, thương mấy là thương
Mong ai đừng lạc giữa đường về quê!
Nguyễn Văn Thắng
BÀ NỘI
![]() |
bà nội |
Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng, nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi
Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời
Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!
Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất xé trời vang lên...
Ngọc Khương
BÀ VÀ CHÁU
Bà đi gần trọn cuộc đời
Chiều nay dắt cháu dạo chơi trong vườn
Bóng tròn lẫng cẫng gót son
Bóng bà đổ xuống lom khom... bước già
Từ trong chập chững bước ra
Bé thơ nay lại dắt bà... tập đi...
Nguyễn Minh Nguyên
BÀ
Bà mình vừa ở quê ra
Bà cho cả Bưởi, cả Na đi cùng
Áo bà xe cọ lấm lưng
Bưởi Na bà bế bà bồng trên tay.
Đường ra tỉnh rất là dài
Qua một cái núi với hai cái cầu
Rồi bao nhiêu mái nhà cao
Bao nhiêu phố nữa với bao nhiêu đường...
Đón bà nhà rộn mùi hương
Theo bà có cả cây vườn quê xa...
Phan Quế
Nguồn: Văn học thiếu nhi Việt Nam, tập II, Nxb Từ điển Bách khoa,2004.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét